NHẮN GIÓ GỬI MÂY

215
NHẮN GIÓ GỬI MÂY

Nắng mưa làm mất đường về
Rào thưa bay mất lời thề em – anh
Ngỏ lời cộng tác giựt giành
Lắc đầu anh bảo cau xanh quấn trầu

Áo anh, em léo chỉ khâu
Tình anh rót mật dễ dầu em xa
Ai giành mặc kệ người ta
Chỉ cần anh đó thật thà yêu em

Men tình họ muốn bóc tem
Cũng nhìn quanh quẩn phải xem tiết trời
Chân thành anh chẳng đổi dời
Lòng chung anh giữ ai thời lấy đi?

Ra vào họ cứ trồng si
Em bứng gốc rể cũng thi mọi bề
Theo sau anh đó tỉ tê
“Bỏ cô Hoa Tím đi về với em”

Lạt mềm buộc chặt khỏi dèm
Tình yêu nào dễ ước thèm được đâu
Trong tay không giữ không khâu
Bây giờ vuột mất ví dầu đòi yêu

Hỡi ai nên nhớ một điều
Chẳng nên giành giựt, cho nhiều được yêu
Khi còn thì nhớ nâng niu
Dịu dàng nắm giữ khỏi thiu cội tình.

Hoa Tím

GỞI HOẠN THƯ DẤU IU

Việc gì không thấy đường về 
Trời trong mây trắng, sơn khê hữu tình 
Thong dong chẳng giựt chẳng giành 
Có duyên trốn nhủi cũng thành trầu cau.

Ân tình đã xếp, đã khâu 
Làm gì có chuyện úa nhàu xót xa 
An nhiên tự tại do ta 
Chung tình một bến, lọ là phụ em.

Thực lòng chẳng sợ lem nhem 
Dối gian đến mấy lộ toang giữa trời 
Thế nên chẳng dám đổi dời 
Một đường chính nghĩa thẳng người mà đi.

Giữa đời đâu thiếu sung si 
Mặc dây quấn dụ, thuyền về có nơi
Tình yêu đâu phải đồ chơi 
Nâng lên bỏ xuống nát đời sao em?

Lòng người hay sẵn pha dèm 
Kệ ai xấu bụng đừng thèm đôi co 
Tình mình đã dệt thành thơ 
Chữ thương nối kết, vô bờ chữ yêu.

Thế gian lắm chuyện, lắm điều 
Đừng quan tâm lắm kẻo liêu xiêu tình 
Hướng về phía ánh bình minh 
Để nghe vang vọng niềm tin vỗ bờ…

Dệt tình bằng những câu thơ
Trăm năm gởi lại ngu ngơ giữa đời…

HANSY


Nhận xét

Bài đăng phổ biến