ANH VẮNG NHÀ

219
ANH VẮNG NHÀ

Xuân về
Chớ để lập đông
Con đường thơ mộng giữ hồng đôi môi
Nhắc anh chớ để mồ côi
Quên đường lạc mất, thương rồi nhớ yêu !

Vắng anh từ sáng đến chiều
Vành khuyên không hót buồn thiu trang đài
Ngắt cành bẻ ngọn hoa mai
Đốt đào nhốt én khỏi bay gọi đàn

Một ngày em chẳng lang thang
Hoa hồng hoa cúc vội vàng tránh xa
Hoa cau rụng trắng trước nhà
Dây trầu nát lá cau già than đau

Em ra nhổ cả hàng rào
Cá tôm nguýt xí bắt vào nấu chiên
Cả ngày cái nắng tức điên
Gió đi bắt bướm ở miền nơi xa

Nhìn quanh trống trơn cửa nhà
Đổ òa ngồi khóc người ta quên mình !!

Hoa Tím

NỒNG XUÂN

Sợi buồn tình dột trời đông 
Để mây man mác, để lòng héo môi 
Để hồn rát cánh tim côi 
Để thương gọi nhớ chơi vơi giữa chiều.

Sóng đời chao chác vạn điều 
Liễu buông màn rũ, liêu xiêu trang đài 
Xuân về thơm ngát cội mai 
Mà sao hoài mộng lạc loài trần gian.

Gió buồn nẻo cũ lang thang 
Vườn xưa xơ xác, dặm ngàn ngút xa 
Chắt chiu hương lửa ấm nhà 
Đừng như sáo sậu la cà tận đâu.

Lưới tình tay cột tay rào 
Cho dây ân ái ngọt ngào ngày đêm 
Hơi xuân bén giọt bên thềm 
Chung lòng sưởi mộng ấm êm câu trầu.

Nhú mầm non nẻo khóm dâu
Ươm xuân cho chín bền lâu nhé mình!

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến