TRẺ CON
210
TRẺ CON
Bông lông vốn tính tự trời
Học đòi yêu thuở nằm nôi kia kìa
Chộn rộn như cá lia thia
Toét toe cái miệng hợp chia đã đời.
Ngó thì coi bộ khơi khơi
Coi chừng lầm độ chơi vơi chím cười
Thả tình bèo nước nhiều nơi
Nghe thiên hạ bảo lắm lời đó thôi.
Mè nheo nũng nịu kèo đòi
Chưa chi đã sĩnh, ngọng lời cho xem
Ngó vậy chứ nàng vẫn khen
Trẻ con vui tính hát đêm múa ngày.
Lâu lâu dằm ớt thiệt cay
Pha vô mắt mũi cuống say núi tình
Mà sao trời Phật cũng linh
Biết thương ai đó, kết tình trần gian.
Có khi ngỡ chắc bẽ bàng
Nào đâu lặng chút lại ràng bùa yêu
Rung rinh cả bốn góc lều
Ngát hương thế nớ, mộng kiều thắm dâng.
Tiên mà có ở dương trần
Trẻ con mà lại xích gần dạ nhau
Bông lông trước, thủy chung sau
Mấy khi co được trầu cau đẹp tình.
Trẻ con một chút nghe mình
Còn thương nhớ ẵm, nhớ bồng trẻ con…
HANSY
TRẺ CON
Bông lông vốn tính tự trời
Học đòi yêu thuở nằm nôi kia kìa
Chộn rộn như cá lia thia
Toét toe cái miệng hợp chia đã đời.
Ngó thì coi bộ khơi khơi
Coi chừng lầm độ chơi vơi chím cười
Thả tình bèo nước nhiều nơi
Nghe thiên hạ bảo lắm lời đó thôi.
Mè nheo nũng nịu kèo đòi
Chưa chi đã sĩnh, ngọng lời cho xem
Ngó vậy chứ nàng vẫn khen
Trẻ con vui tính hát đêm múa ngày.
Lâu lâu dằm ớt thiệt cay
Pha vô mắt mũi cuống say núi tình
Mà sao trời Phật cũng linh
Biết thương ai đó, kết tình trần gian.
Có khi ngỡ chắc bẽ bàng
Nào đâu lặng chút lại ràng bùa yêu
Rung rinh cả bốn góc lều
Ngát hương thế nớ, mộng kiều thắm dâng.
Tiên mà có ở dương trần
Trẻ con mà lại xích gần dạ nhau
Bông lông trước, thủy chung sau
Mấy khi co được trầu cau đẹp tình.
Trẻ con một chút nghe mình
Còn thương nhớ ẵm, nhớ bồng trẻ con…
HANSY
NHỎ HOÀI
HỔNG LỚN
(He he he)
Nợ duyên là bởi do trời
Tình yêu là bởi tại nơi anh kìa
Xách nôm đi bắt lia thia
Bắt nhầm hòn lửa canh khuya sưởi đời
Trông xa thấp thoáng trùng khơi
Thấy anh trước ngõ mình ơi em cười
Mặc cho giông gió khắp nơi
Vững tay anh lái bên đời em thôi
Ai kia nũng nịu học đòi
Còn anh ngúng nguẩy mà vòi vĩnh xem…
Ghét chưa sao chẳng chịu khen…?
Cho trăng đi mất hờn ghen cả ngày
Bài thơ lục bát còn cay
Anh xem chi rứa mà say ngất tình?
Ngoài kia giọt nắng lung linh
Trong này ấm áp quên nhìn thời gian
Dẫu đời nhiều lắm bẽ bàng
Đường yêu lắt léo lại càng mến yêu
Bão xa đâu dễ bứng lều
Tình yêu nhân mãi thêm nhiều ngọt dâng
Vì thương nhấp cạn chén trần
Vì yêu nên vướng nợ nần với nhau
Duyên mình đẹp trước trọn sau
Ươm mầm xanh tốt hương cau se tình
Ầu ơ nhỏ mãi nhé mình
Trẻ con chỉ một với tình của em.
Hoa Tím
(He he he)
Nợ duyên là bởi do trời
Tình yêu là bởi tại nơi anh kìa
Xách nôm đi bắt lia thia
Bắt nhầm hòn lửa canh khuya sưởi đời
Trông xa thấp thoáng trùng khơi
Thấy anh trước ngõ mình ơi em cười
Mặc cho giông gió khắp nơi
Vững tay anh lái bên đời em thôi
Ai kia nũng nịu học đòi
Còn anh ngúng nguẩy mà vòi vĩnh xem…
Ghét chưa sao chẳng chịu khen…?
Cho trăng đi mất hờn ghen cả ngày
Bài thơ lục bát còn cay
Anh xem chi rứa mà say ngất tình?
Ngoài kia giọt nắng lung linh
Trong này ấm áp quên nhìn thời gian
Dẫu đời nhiều lắm bẽ bàng
Đường yêu lắt léo lại càng mến yêu
Bão xa đâu dễ bứng lều
Tình yêu nhân mãi thêm nhiều ngọt dâng
Vì thương nhấp cạn chén trần
Vì yêu nên vướng nợ nần với nhau
Duyên mình đẹp trước trọn sau
Ươm mầm xanh tốt hương cau se tình
Ầu ơ nhỏ mãi nhé mình
Trẻ con chỉ một với tình của em.
Hoa Tím
Nhận xét
Đăng nhận xét