QUẠNH VẮNG THU TÀN-8

 
QUẠNH VẮNG THU TÀN
[Nhạc-Giao cổ]
 
GIỜ luyến lu mờ kỷ niệm bay
ĐÀNH cam tản mác giữa sương dày
LÌA hương đượm chổng kềnh cay đắng
XA cách u hoài mượn tửu say
THẾ tục sa lầy xiêu trí não
NHÂN gian đổ sụm biết bao ngày
SẦU trăng khuyết lạnh mù tăm dáng
ĐAU đớn dâng trào cảnh xoắn quay
 
HẸN thề gió thổi lộn cuồng quay
EM giễu tình yêu quậy suốt ngày
KIẾP biệt ly vùi chôn lẽ sống
SAU lần bão rớt mộng tàn say
TA bầm tím ỉu xìu hao sắc
NHÌN cảnh buồn tênh ngãi khó dày
THẤY lỡ duyên rồi chua xót tợn
NHAU lìa quá vãng tít mù bay
 
HANSY
*
MÙA THU LÁ BAY
 
MÙA vàng xuống phố đẹp thơ ngây
THU đến hanh hao giọt nắng gầy
LÁ rụng chiều hoang đùa giỡn cửa
BAY vào mắt liễu gợi tình say
ANH theo gió thoảng về qua ngõ
ĐÃ hẹn hương mùa gửi tóc bay
ĐI mãi cho người mong mỏi đợi
RỒI ngày tháng bỏ tựa thoi quay
 
VỠ giọt sương hồng buổi hạ quay
TAN vào cảnh mộng giữa hoa bay
ÔI thương một thuở cùng thơ đắm
BAO nhớ trong lòng với chữ say
GIẤC ngủ không tròn tim thổn thức
MỘNG mơ còn đọng nét hao gầy
LỨA đồng bạn kết tình chưa ngỏ
ĐÔI ngả chia đường mắt dại ngây
 
Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến