TÌM VỀ HƯƠNG CŨ
364
TÌM VỀ HƯƠNG CŨ
Mà sao khó được cảm phơi phới lòng
Để cho nắng trở chiều đông
Trái tim lẻ mọn đẫm mông muội sầu.
Để ngàn năm phải chịu đau đớn giày
Phương nào người hỡi, có hay
Xót thương úa dạ, khổ day dứt hoài.
Sầu đong kín ngọn khó thoai thoải đời
Dẫu rằng thệ ước một lời
Đành quên lối cũ khiến rời rã ân.
Tình xưa còn nhớ chút ân nghĩa nào?
Nhận xét
Đăng nhận xét