MẮT DIỄM XƯA NÀO
MẮT DIỄM XƯA NÀO
[Mắt-Ngũ độ]
Thời may CHỘ rõ bướm khoe đầu
LƯỜM qua sắc lẻm bông phèng giọng
NGUÝT trả chua lè bỡn cợt câu
Bậu hỡi thôi TRỪNG cho thắm cảnh
Người ơi dẹp HÁY để xanh mầu
TRÔNG kìa diễm lệ ngời trăng gió
Hãy NHƯỚNG lên nào thoả chạm râu
Tổ ấm DÒM qua huyễn diệu mầu
Sững NGẮM kiều trang chìm cảnh mộng
Say bừng điệu vũ QUẮC cần câu
Vườn khuya thưởng nguyệt cùng SOI bóng
Ngọc thể hồi xuân bỗng NGOÁI đầu
Dệt diễm mơ TÌM hương cảm xúc
Đêm tàn kỷ niệm DÕI về đâu
*
CHẲNG NHÀN
Chữ nghĩa XEM ra cũng nhức đầu.
Khi lẳng lặng ngồi SOI kết vận.
Lúc mơ màng đứng DÕI tìm câu.
NHÒM qua tứ nọ đà tươi sắc.
NGÓ lại tranh kia lại sẫm mầu.
Vợ LIẾC: môn này chơi giải trí.
Cơ mà THẤY lão bạc dần râu.
Khi NHÒM kỹ lại mới phân vân
Tám câu COI bộ cần theo luật
Bảy chữ XEM ra phải hợp vần.
Người diễn như NHÌN hoa súng nở
Kẻ bày tựa DÕI ánh trăng tan.
Còn tui ổng LIẾC ngang rồi diễu
THẤY mụ gần đây chẳng mấy nhàn
Nhận xét
Đăng nhận xét