TRẦM TƯ

9.
TRẦM TƯ
(Ngũ vị hương)

Xuân thì dẫu níu mộng rồi vơi
Một kiếp phù du tản giữa đời
Chẳng nữa lòng gan hồi bén nhạy
Chi còn trí não thuở đùa chơi
Miền si vỡ nhạt nhòa thương cảm
Khánh kiệt đau buồn cửa huyễn khơi
Đã biết vô thường luôn ảo mộng
Mà sao huyết lệ mãi chan trời

HANSY

TÌM QUÊN

Gió bão thăng trầm thoảng vợi vơi
Tình duyên đắng ngọt tủi hương đời
Bà con thắm đỏ rồi tan lạc
Tỷ muội tươi giòn bỗng hết chơi
Ngẫm cuộc trần gian mờ ảo vắng
Suy vòng thế sự huyễn mù khơi
Vầng trăng khuyết trỗi nhiều oan nghiệt
Chuốc rượu tìm quên giữa khoảnh trời

HANSY


NGẪM ĐỜI

Trăng thề mấy độ cũng hoài vơi
Chẳng có gì lâu giữa cuộc đời
Buổi nắng vào trưa rồi sẽ lặn
Hoa chiều tản nhụy khó mà chơi
Lèn xa thẳm ngọc ngà khi chớm
Sức khỏe lúc tàn duỗi biệt khơi
Ấy vậy mà sao choàng mãi nẻo
Trầm luân huyễn ảo mịt chân trời

HANSY



Nhận xét

Bài đăng phổ biến