THƯƠNG MẸ
THƯƠNG MẸ
Chẳng mấy khi con thấy Mẹ cười
Thầm thương góa phụ ẩn buồn rơi
Ngày cha ánh nắng âm thầm rụng
Cũng lúc mùa xuân lặng lẽ rời
Một nách bươn ghềnh vui chẳng đến
Bao lần vượt ải khó nào vơi
Mà nay từ mẫu về sương khói
Để lại lòng đau nuối cả đời
HANSY
Chẳng mấy khi con thấy Mẹ cười
Thầm thương góa phụ ẩn buồn rơi
Ngày cha ánh nắng âm thầm rụng
Cũng lúc mùa xuân lặng lẽ rời
Một nách bươn ghềnh vui chẳng đến
Bao lần vượt ải khó nào vơi
Mà nay từ mẫu về sương khói
Để lại lòng đau nuối cả đời
HANSY
LÒNG MẸ
Lòng Mẹ khoan dung tựa nụ cười
Thương đàn con trẻ ngậm ngùi rơi
Mùa đông đến ủ chăn tình ấm
Phẩy quạt lời ru tiết hạ rời
Chăm đủ cơm canh đâu thể bỏ
Lo tròn sách vở chẳng nào vơi
Gia nương dòng họ trong ngoài vẹn
Lặng lẽ hy sinh suốt một đời
HANSY
Lòng Mẹ khoan dung tựa nụ cười
Thương đàn con trẻ ngậm ngùi rơi
Mùa đông đến ủ chăn tình ấm
Phẩy quạt lời ru tiết hạ rời
Chăm đủ cơm canh đâu thể bỏ
Lo tròn sách vở chẳng nào vơi
Gia nương dòng họ trong ngoài vẹn
Lặng lẽ hy sinh suốt một đời
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét