NẾU VẮNG EM
4.
NẾU VẮNG EM
Em vắng trơ tình một bóng ông
Lấy ai sấp ngửa để nên chồng
Vào ra tẻ ngắt đâu thèm ước
Sình xọp lơ là chả muốn trông
Hết cảnh ngồi trên phi nước đại
Xong mùa lịm dưới hứng trời đông
Tình tang chi nữa dây thiều đứt
Thảm cảnh chi trời bít lỗ thông
HANSY
NẾU VẮNG EM
Em vắng trơ tình một bóng ông
Lấy ai sấp ngửa để nên chồng
Vào ra tẻ ngắt đâu thèm ước
Sình xọp lơ là chả muốn trông
Hết cảnh ngồi trên phi nước đại
Xong mùa lịm dưới hứng trời đông
Tình tang chi nữa dây thiều đứt
Thảm cảnh chi trời bít lỗ thông
HANSY
HẸN ÂN
Đã hết cái thời nắm được ông
Từ nay gái góa chẳng đeo chồng
Còn chi ngày nắng vui mừng đợi
Đâu nữa đêm hàn ấm áp trông
Trời hỡi sao đành cho gối nhạt
Đất à nỡ đoạn khiến mền đông
Vòng tay ân ái thôi từ biệt
Hẹn kiếp tương phùng ngõ lại thông
HANSY
Đã hết cái thời nắm được ông
Từ nay gái góa chẳng đeo chồng
Còn chi ngày nắng vui mừng đợi
Đâu nữa đêm hàn ấm áp trông
Trời hỡi sao đành cho gối nhạt
Đất à nỡ đoạn khiến mền đông
Vòng tay ân ái thôi từ biệt
Hẹn kiếp tương phùng ngõ lại thông
HANSY
CHỒNG KHỔ
Thế sự liền bà khổ vấy ông
Cực ơi tủi phận những thân chồng
Chan lòng ngựa cưỡi không thèm ngó
Ra sức trâu cày chẳng ngoái trông
Quần áo phấn son ôi lắm thứ
Bạc tiền vàng ngọc thật là đông
Cả đời xuôi ngược tàn ma dại
Vô phúc trong nhà mụ nỏ thông
HANSY
Thế sự liền bà khổ vấy ông
Cực ơi tủi phận những thân chồng
Chan lòng ngựa cưỡi không thèm ngó
Ra sức trâu cày chẳng ngoái trông
Quần áo phấn son ôi lắm thứ
Bạc tiền vàng ngọc thật là đông
Cả đời xuôi ngược tàn ma dại
Vô phúc trong nhà mụ nỏ thông
HANSY
ƯỚC CHỒNG
Tẻ ngắt đàn bà chẳng ấp ông
Phòng loan chi nữa buổi trơ chồng
Giống thơ ngày đợi tim buồn ngóng
Như hạn đêm chờ mưa ngoái trông
Cỏ rác um sùm đâu kẻ vén
Suối khe lặng lẽ chẳng người đông
Trời ơi quá khổ khi trời quạnh
Chỉ ước anh chàng ghé lại thông
HANSY
CHỔNG MÔNG MÀ GÀO
Sinh mụ thì đời phải có ông
Phối duyên giai ngẫu vợ bên chồng
Ví dầu đực rựa tiêu tùng hết
Ấy phỏng liền bà dáo dác trông
Son phấn đau lòng ngao ngán dạ
Gối mền tủi phận thẫn thờ đông
Cống xưa hiu quạnh đầy rơm rác
Ngữa cổ than trời chẳng được thông
HANSY
Tẻ ngắt đàn bà chẳng ấp ông
Phòng loan chi nữa buổi trơ chồng
Giống thơ ngày đợi tim buồn ngóng
Như hạn đêm chờ mưa ngoái trông
Cỏ rác um sùm đâu kẻ vén
Suối khe lặng lẽ chẳng người đông
Trời ơi quá khổ khi trời quạnh
Chỉ ước anh chàng ghé lại thông
HANSY
CHỔNG MÔNG MÀ GÀO
Sinh mụ thì đời phải có ông
Phối duyên giai ngẫu vợ bên chồng
Ví dầu đực rựa tiêu tùng hết
Ấy phỏng liền bà dáo dác trông
Son phấn đau lòng ngao ngán dạ
Gối mền tủi phận thẫn thờ đông
Cống xưa hiu quạnh đầy rơm rác
Ngữa cổ than trời chẳng được thông
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét