THÔI ĐỪNG...

THÔI ĐỪNG...

Phai vàng từ thuở gió mưa
Để sương mai bợn nỗi chua chát tình
Nẻo đời ngang dọc lềnh khênh
Sao Em cứ mở cổng thênh thang chờ.

Hãy về ươm lại nguồn thơ
Hòa trong tiếng nhạc gọi bờ bến xa
Để nghe nồng mặn bao la
Ướp con tim mộng trỗi tha thiết lời.

Ngoái chi về cõi xa vời
Vầng trăng kỷ niệm đã dời đổi yêu
Đã phai nhạc khúc duyên kiều
Thì thôi, quên nhé, thuở liêu xiêu lòng.

Thôi đừng nuối tiếc hư không
Nắng mai đang gọi khiến bồng bềnh tim...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến