NÊN MỐI DUYÊN

185
NÊN MỐI DUYÊN

Bụng đói thì bưng tô cơm
Đói anh em để hương thơm rắc vườn
Thương anh thương thiệt là thương
Vàng rồng không đổi kim cương lắc đầu

Chập chờn anh ngã về đâu
Hoa cau rụng trắng vườn trầu đơm duyên
Tim anh xin để một miền
Chứa em một thể trong riêng múi tình

Mộng vàng chiếu ánh bình minh
Thoảng đưa luyến ái dạ đinh không dời
Cau trầu bác họ cùng mời
Duyên tơ se thắm một đời thủy chung

Non cao nước bạc mộng cùng
Cầu tre lắc lẽo dây trùng nương nhau
Bạc đầu thọ tuổi ngày sau
Sắt cầm ân ái ngọt ngào dây tơ

Hoatim

TÌNH MÌNH

Tình mình như nước với cơm 
Như cây với trái ngọt thơm khắp vườn 
Tình mình nồng mặn yêu thương 
Dẫu bao năm tháng ngóng mong như đầu.

Chẳng hề suy suyễn gì đâu 
Bởi lòng đã kết cau trầu nợ duyên 
Xa xôi cách trở bao miền 
Vẫn không nhạt bớt triền miên ân tình.

Tình mình sáng rỡ bình minh 
Qua bao gian khó Ta – Em khó dời 
Ngày nao tim mộng em mời 
Để hôm nay mãi vọng lời thủy chung.

Gió mây trăng nước theo cùng 
Hòa ca một điệu chung lòng với nhau 
Nhé người gìn trước giữ sau 
Cho trăm năm đẹp trầu cau giữa đời.

Mùa trăng tình ái người ơi
Tỏa êm một bóng, vạn đời có nhau…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến