EM NGOAN
191
EM NGOAN
Dỗ dành cho biển đừng đau
Cho sông không dỗi cho cau xanh rì
Ghét ai trách vội làm chi
Người ta nhõng nhẽo tí ti cũng cười
Chiều chiều lội ngược tình chơi
Chiếc ô ướt sũng rối bời con tim
Thương sao cái mũ bị chìm
Lấy tim em vớt êm đềm tình quân
Nồng say hương vị đêm xuân
Anh cười nói nhỏ em đừng đi xa
Bên ngoài dẫu có kiêu sa
Vấp chân dễ té xướt da anh buồn
Nhớ lời em ở nhà luôn
Mặc cho gió ghét mưa luồng trào dâng
Giận hờn một chút cũng cần
Xa nhau một chút rối bâng nỗi lòng
Dù trời giá lạnh băng đông
Tình anh ấm áp lửa hồng trong em.
Hoa Tím
THỦY CHUNG
Thủy chung cho bến khỏi đau
Cơm nhà cho khỏi chạm sầu lòng ai
Vui thơ xướng họa ươm tài
Huyên thuyên chuyện kể trúc mai chím cười.
Ngày xưa tính thuộc ham chơi
Bởi chưng dây chuối dễ dời con tim
Bể tình ba nổi bảy chìm
Lênh đênh sóng cả, dập dềnh tuổi xuân.
Lang thang ngõ tắt xa gần
Chôm đào bẻ mận, lần khân nhiều trò
Cuối cùng ngoành lại buồn xo
Tiếng mà không miếng, chất kho sự buồn.
Bây giờ giải nghệ tình luôn
Nâng khăn sửa túi có nàng hiến dâng
Trăng hoa đâu thiếu mà cần
Gác tâm vọng ngoại cho xuân cõi lòng.
Lửa tình thổi bạt gió đông
Uớc ao được ngủ giữa lòng của em
Trăng khuya lấp ló vén rèm
Hằng Nga đỏ mặt dậy thèm hồi xuân.
Ui trời, lòng dạ lâng lâng…
HANSY
EM NGOAN
Dỗ dành cho biển đừng đau
Cho sông không dỗi cho cau xanh rì
Ghét ai trách vội làm chi
Người ta nhõng nhẽo tí ti cũng cười
Chiều chiều lội ngược tình chơi
Chiếc ô ướt sũng rối bời con tim
Thương sao cái mũ bị chìm
Lấy tim em vớt êm đềm tình quân
Nồng say hương vị đêm xuân
Anh cười nói nhỏ em đừng đi xa
Bên ngoài dẫu có kiêu sa
Vấp chân dễ té xướt da anh buồn
Nhớ lời em ở nhà luôn
Mặc cho gió ghét mưa luồng trào dâng
Giận hờn một chút cũng cần
Xa nhau một chút rối bâng nỗi lòng
Dù trời giá lạnh băng đông
Tình anh ấm áp lửa hồng trong em.
Hoa Tím
THỦY CHUNG
Thủy chung cho bến khỏi đau
Cơm nhà cho khỏi chạm sầu lòng ai
Vui thơ xướng họa ươm tài
Huyên thuyên chuyện kể trúc mai chím cười.
Ngày xưa tính thuộc ham chơi
Bởi chưng dây chuối dễ dời con tim
Bể tình ba nổi bảy chìm
Lênh đênh sóng cả, dập dềnh tuổi xuân.
Lang thang ngõ tắt xa gần
Chôm đào bẻ mận, lần khân nhiều trò
Cuối cùng ngoành lại buồn xo
Tiếng mà không miếng, chất kho sự buồn.
Bây giờ giải nghệ tình luôn
Nâng khăn sửa túi có nàng hiến dâng
Trăng hoa đâu thiếu mà cần
Gác tâm vọng ngoại cho xuân cõi lòng.
Lửa tình thổi bạt gió đông
Uớc ao được ngủ giữa lòng của em
Trăng khuya lấp ló vén rèm
Hằng Nga đỏ mặt dậy thèm hồi xuân.
Ui trời, lòng dạ lâng lâng…
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét