NHỚ ANH


59.
NHỚ ANH

Thoảng trong gió hạ như đông
Nhớ anh quay quăt phòng không buồn buồn
Bỗng dưng trời đổ mưa tuôn
Chiếu chăn nó khóc lệ buông ướt mền

So le chiếu gối buồn tênh
Chàng ơi thiếp nhớ…cái mền…chàng cho
Trời đêm trăng nước ngủ khò
Nhìn lên chiếc áo…cũ xò vẫn yêu

Mỗi đêm trời thắp lửa riu
Tim em vụt cháy thương nhiều anh ơi
Vén màn thắp đuốc cùng trời
Đợi anh đợi mãi hết thời xuân xanh

Hoa cau thắm với mộng lành
Con chim nó hát trống canh…hỡi chàng
Môi hôn luyến nhớ tình lang
Hòa nhau như một… tiếng đàn ru êm

Hoatim

*
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

Đêm dài lòng nhớ dài thêm
Mưa nay có với tới miền em không
Thoảng trong tiếng gió bập bùng
Nghe môi mằn mặn, yêu thương cháy hồn…

Em ơi, cách núi trở giang
Làm cho tim ấy nát tan vì người
Lặng thinh tịnh không một lời
Biết ai có thức thương đời quạnh hiu.

Em ơi, anh nhớ thật nhiều
Nhớ đôi đũa gác mâm cơm thân tình
Nhớ em nở nụ cười xinh
Miệng môi chúm chím, giọng lành dễ yêu…

Thế mà cũng có những chiều
Đầu sông nhớ kẻ yêu kiều cuối sông
Biết bào giờ mới tương phùng
Để hai ta được ấm lòng phu thê…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến