BUỒN VIỄN XỨ

BUỒN VIỄN XỨ

Tha phương lâu lắm chửa thăm làng 
Sinh kế buộc mình lẩn quẩn than 
Mở mắt ngóng trông sầu mấy chặng
Phủi chân thương nhớ lệ bao hàng 
Trong đời mà dạ như cồn vắng
Giữa thế ấy lòng tựa bãi hoang 
Nguồn cội ai không xa xót lặng
Nhiều đêm thao thức tủi thân ràng 

Nhiều đêm thao thức tủi thân ràng 
Quê quán như người lại bỏ hoang 
Núi chận mười phương rào tháng tháng
Sông giăng tứ phía phủ hàng hàng 
Người đông ta lại đơn côi nản
Đời rộng mình đành bó hẹp than
Thơ thẩn u hoài trong thẳm vắng
Tha phương lâu lắm chửa thăm làng 


HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến