TÌNH XUÂN ĐẴM LỊM
TÌNH XUÂN ĐẴM LỊM
[Ngũ độ]
Mùa Xuân lịm ngát thỏa cơn thèm
Thơm hò hẹn ngãi nồng mơ đến
Ngọt mải mê tình diễm ước đem
Lãng tử bừng yêu mời mọc luyến
Đài trang dệt cảm nhớ nhung kèm
Trời nghiêng nắng lượn lồng hương tỏa
Bướm vẫy chim chuyền ngẩn mặt xem
Mai đào tỏa sắc mọi người xem
Hạnh phúc trào dâng giòn giã tẩm
Thiên đường trỗi ước mượt mà đem
Làm rôm rả lượn càng thêm khát
Khiến mỏi mòn say thật đã thèm
Tết trĩu hương lài loang diệu ảo
Xuân về dệt sũng mối tình em
*
XIN ĐỪNG
Để mãi rời xa quạnh mắt thèm
Nghĩa ái hôm rồi êm chẳng lại
Ân tình buổi trước vỡ còn đem
Nồng tuy rã nát chàng sao đổi
Ngọt đã tàn rơi thiếp phải kèm
Tím cả chân trời soi nguyệt vãn
Đêm sầu cảnh nẫu có rằng xem
Bờ môi nhạt nhẽo khổ son kèm
Men đời dẫu thỏa vì sao ngáng
Phận số đang cầm bởi bão đem
Vẫn biết vần thơ xòa giọng cảm
Mà đưa bản nhạc xõa cơn thèm
Mơ tràn cũng chỉ làm vương dạ
Nắng rải qua thềm giỡn mặt em
Nhận xét
Đăng nhận xét