THƠ LÒNG NHỚ BẠN
THƠ LÒNG NHỚ BẠN
[Ngũ độ]
Tỏa dệt thơm lòng dẫu ngái xa
Trỗi nhá nhem chiều sinh tưởng bạn
Cầu thong thả việc ghé thăm nhà
Vần thơ gởi gắm ngày hâm mộ
Kỷ niệm mơ màng bữa hát ca
Giữa thế kim bằng như biển ngọc
Vườn xưa gác cũ nhuộm dương tà
Vui đùa thưởng lãm múa cùng ca
Rồi cơm áo hỏi tùm lum việc
Ngẫm bạn bè chia trống trải nhà
Dẫu mịt mù phương hoài nở biếc
Hay bề bộn trí chẳng đành xa
Vần thơ xướng họa đầy rung cảm
Quặn nghĩa tình xưa buổi cách hà
Mây mù phủ trắng những triền xa
Tuy còn chút lạnh vương đầy ngõ
Vẫn thấy mùi thơm tỏa mọi nhà
Điểm giữa trời cao vòng nguyệt quế
Vang ngoài vách động bản tình ca
Khơi nguồn mạch suối êm đềm chảy
Giỡn cảnh hoàng hôn một bóng tà
Ảo não côn trùng hợp xướng ca
Tĩnh mịch đêm trường in dáng thỏ
Đìu hiu ngọn nến trải hiên nhà
Hương tình nhẹ phả dâng đầy ắp
Mật ái êm tràn thoảng rõ xa
Nỗi nhớ nhung làm tim vỡ vụn
Tìm đâu khắp vạn nẻo Sơn Hà!
Nhận xét
Đăng nhận xét