CAY ĐẮNG NẺO TÌNH


CAY ĐẮNG NẺO TÌNH

Tình thơ một món đem rao
Chợ đời bạc bẽo, thanh cao cũng mòn
Ơi người ơi, lắng chút hồn
Nghe trong gió thoảng sầu tuôn bạc tình.

Bao năm rồi cứ lặng thinh
Biết đâu mà ngỏ lòng mình với ai?
Trang thơ viết suốt đêm dài
Mà đâu vét cạn những hoang hoải này.
………
Ta còn một chút tình say
Đừng đem gả bán mà cay tình người

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến