133-MAN MÁC TIM LÒNG


133
MAN MÁC TIM LÒNG
[Ngũ độ]

Luyến cảm bây giờ lạc quãng đâu
Mà nghe khắc khoải giữa hoang màu
Tình ơi có hiểu lòng thương lậm
Mộng hỡi sao mà ái chẳng sâu
Nếu nợ duyên này không thỏa mãn
Thì trăng ước nọ phải u sầu
Làm cho mỗi đứa hờn thêm nặng
Khiến nẻo tâm hồn quạnh quẽ ngâu

Khiến nẻo tâm hồn quạnh quẽ ngâu
Làn tim ủ dột quánh mi sầu
Ngày nao ước thệ cùng nhau mãi
Buổi ấy chia lìa biệt nẻo sâu
Cứ ngỡ ngàn năm bừng hảo mộng
Nào hay mấy nhịp đã phai màu
Từng đêm quá vãng về chao dạ
Dõi mắt nhưng nào kỷ niệm đâu
*
HANSY

THU BIỆT

Giã biệt thu vàng đến ngả đâu
Hàng me vạt nắng đã loang màu
Đường xa bụi bẩn lem tà trắng
Bóng nhỏ sương mờ lịm ngõ sâu
Ở giữa dòng tương nhiều lạnh giá
Nhìn trong cõi tạm lắm âu sầu
Mưa tầm tã ngợp trời thương nhớ
Chức nữ đau lòng đổ lệ ngâu

Chức nữ đau lòng đổ lệ ngâu
Vành khăn ướt đẫm chỉ thêm sầu
Thà không gặp gỡ tình vương thắm
Đã chẳng chia lìa ái ngập sâu
Bởi nghĩa ngàn năm nào nhạt sắc
Vì duyên vạn kiếp chẳng phai màu
Cầu Ô Thước kẻ mong người đợi
Viễn cảnh đôi mình đến được đâu... ?

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến