123-LỜI BIỂN GỌI


123
LỜI BIỂN GỌI
[Bát điệp-Ô thước]

Đất nước nghìn năm sóng BIỂN choàng
Bây giờ BIỂN lặng khóc tàn hoang
Vì đâu cá BIỂN đành phơi bụng
Có phải BIỂN mình gặp thảm tang
BIỂN vỗ lời cha chuyền ánh bạc
BIỂN ru tình mẹ dậy âm vàng
Đừng đem tặng BIỂN cho loài khác
Hãy giữ yên bình để BIỂN vang

BIỂN cả yên bình tấu nhạc vang
Mù khơi BIỂN đảo nước non vàng
Không làm BIỂN khựng sầu tôm cá
Chớ để BIỂN buồn chịu tóc tang
BIỂN của Việt Nam nào thể bán
BIỂN là quốc bảo chẳng xài hoang
Toàn dân giữ BIỂN như nguồn sống
Đất nước nghìn năm sóng BIỂN choàng

HANSY
*
BIỂN GỌI

Vòng tay mẹ Biển vẫn ôm choàng
Ngấn lệ lưng chừng giữa Biển hoang
Đợi mãi thuyền vui đầy Biển cá
Đau hoài Biển chết đượm màu tang
Đồng xanh nước mặn chan vào Biển
Biển bạc dòng trơ đã hết vàng
Vọng tiếng trùng dương lời Biển giãy
Nghe từng sóng Biển dội ầm vang

Trông về Biển chết vẫn còn vang
Máu vạn người dân giữ Biển vàng
Bỗng chốc tan tành quân hại Biển
Bây giờ rũ rượi Biển trùm tang
Lầm than ngập Biển lòng đau nhói
Oán hận tung trời Biển vỡ hoang
Hỡi các con thầm nghe Biển gọi
Vòng tay mẹ Biển vẫn ôm choàng

Minh Hien 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến