116-KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG


116
KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG 
[Tích]

Cầm trăng một khúc giải cơn buồn
Đâu biết đoạn trường mải miết tuôn
Thu thủy vùi mưa thành sắc muộn
Xuân sơn ngộ bão khiến thân luồn
Thanh lâu lắm bận đời hoen cuốn
Nẻo Phật bao hồi kiếp chẳng suôn
Bạc mệnh hồng nhan đời thảm luống
Mười lăm năm ấy lệ như nguồn

Mười lăm năm ấy lệ như nguồn
Gặp lại ân tình khó thể suôn
Chi nữa thảo thơm hồi vướng cuộn
Còn đâu thanh khiết thuở chui luồn
Nhu hòa Kim Trọng ân cần muốn
Cảm động Thúy Kiều lặng lẽ tuôn
Cầm sắt bây giờ e đã muộn
Cầm trăng một khúc giải cơn buồn

HANSY
*
PHẬN HỒNG NHAN

Một tiếng cầm vang trải nỗi buồn
Câu tình lỡ bỏ lệ dòng tuôn
Đời hoa thiếp gửi đành trôi cuộn
Phận liễu trời ban phải cúi luồn
Lúc cảnh nhà tan cầu cũng muộn
Trong thời nước loạn giữ nào suôn
Cho tròn chữ đạo sinh thành uốn
Trả nghĩa làm con tựa suối nguồn

Bởi kiếp hồng nhan gặp lũ nguồn
Dăm lần bảy lượt ngỡ rằng suôn
Lầu xanh những kẻ vào ra cuốn
Vợ lẽ người ta bắt ở luồn
Lá ngọc rơi tàn thân não uổng
Trâm vàng gãy nát dạ sầu tuôn
Kim - Kiều lỡ dở dù ham muốn
Một tiếng cầm vang trải nỗi buồn

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến