124-LẠC LỐI ĐÀO NGUYÊN


124
LẠC LỐI ĐÀO NGUYÊN
(Ô Thước kiều)
1.
TRĂNG GIÓ HỮU TÌNH
Chập chùng suối bạc uốn ngời xinh
Vũ khúc du dương gió phả tình
Ngan ngát hương rừng ngan ngát lĩnh
Rộn ràng chim núi rộn ràng nghinh
Kìa mơn cỏ mướt la đà vịnh
Nọ áp triền xuân lộng lẫy hình
Duỗi bước mê nồng lâng nẻo tịnh
Non bồng thủy nhược ảo huyền linh
2.
VÃN CẢNH
Thủy nhược non bồng diễm tuyệt vinh
Vén mây duồng gió mộng đăng trình
Nàng Thơ em hỡi nguyền lai thỉnh
Thi sỹ ta nè phước hiện sinh
Lãng đãng hư huyền sương lõa kính
Mênh mông ảo giác nguyệt phơi mình
Trầm hương thoang thoảng làn vô định
Giao bái hoan kỳ nữ tố trinh
3.
NHẬP CUNG TRUNG
Hoan kỳ giao bái lộng tuyền minh
Hoa chúc nồng thơm ngát cội quỳnh
Xiêm áo trễ tràng sơn thúc đỉnh
Chăn màn xô lệch phượng tề dinh
Râm ran rướn dốc chườm cung chính
Xốc xáy xoài mô phóng nhịp kình
Thủy hỏa tương giao luồn núng nính
Lạch đào man dại ngọc hoàn khuynh
4.
TIỄN BIỆT
Man dại loang hồn lả cánh tinh
Đài trang lặng ngắt trọi trơ phình
Ngỡ ngàng thể phách chao chùng tỉnh
Lơ láo tâm thần lạc lõng kinh
Sương muối thùa băng tàn mộng vĩnh
Đoài trăng xế bóng rã mơ bình
Vân xa tiễn biệt nhàu âm chỉnh
Ngoảnh lại thiên đường mịt lối thinh…

HANSY

*          
ĐÔI MẮT
1.
Lạc nẻo sa vào võng mắt xinh
Ngàn sao lấp lánh đượm môi tình
Thương ơi gửi gió về nơi bịnh
Giữ nhé cho ngày gặp ái nghinh
Tha thắt tim lòng tha thắt Trịnh*
Ngẩn ngơ yến nhạn ngẩn ngơ hình
Còn đây khúc Diễm cùng ngâm vịnh
Kỷ niệm đong đầy ánh hiển linh
2.
Đong đầy nỗi nhớ một thời vinh
Những tưởng cùng đi suốt cuộc trình
Vắng bạn thơ buồn không xướng lĩnh
Xa chàng phú nhạt chẳng hồi sinh
Đôi hàng lệ cảm nhòa sau kính
Một quãng đường tơ buộc giữa mình
Thấp thoáng vòng xoay hoài phủ định
Mà lòng hứa hẹn vẫn nguyên trinh
3.
Hứa hẹn đêm huyền giữa nguyệt minh
Long lanh cánh mỏng đẫm hương quỳnh
Tay tiên ngọc nữ ngày vui chính
Buổi lễ cau trầu hội rước dinh
Sẽ đẹp mơ đầu thêm kết dính
Và thơm nụ mới bỏ ghen kình
Thêu thùa mộng ước duyên trời định
Bạch khiết thân gầy cõi đảo khuynh
4.
Thân gầy mắt phượng vẫn còn tinh
Tưởng tượng ngày sau nở đại phình
Béo ục thùng phi nhìn cũng tỉnh
To oành cối gạo nghĩ mà kinh
Chàng kêu vẫn đẹp mai rồi tính
Thiếp bảo còn lâu mốt hãy bình
Bởi đã thương yêu nên cứ nịnh
Trăng dường xấu hổ lịm huyền thinh

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến