VỌNG ĐƯỜNG XƯA


148
VỌNG ĐƯỜNG XƯA
[Ngũ độ]

Hồng duyên gặp gỡ cuối mưa chiều
Nẻo vắng tâm tình rạng rỡ yêu
Quãng nhạc tưng bừng tim trở xiếu
Thơ lòng rộn rã ý dời phiêu
Rồi em ngúng nguẩy trong làn diệu
Khiến dạ mơ màng giữa nẻo kiêu
Thẩm ước trao đời bên cội liễu
Mà sao chả dám gợi câu liều

Mà sao chả dám gợi câu liều
Để lịm tơ lòng chút hãnh kiêu
Có phải ân nguyền không ngõ diệu
Hay là ái cảm lặng đường phiêu
Làm cho kỷ niệm càng suy yếu
Để khiến cung tình lại loãng yêu
Quá vãng thơm về trong ảo điệu
Hồng duyên gặp gỡ cuối mưa chiều

HANSY

DUYÊN THẦM

Phận số dìu ta gặp giữa chiều
Xong rồi thủ thỉ nói rằng yêu
Lời ai nhỏ nhẹ ôi lòng xiếu
Giọng ấy êm đềm bỗng dạ phiêu
Lạ thế không làm sao ngoảnh diễu
Và rồi cũng chẳng thể nhìn kiêu
Đầu hiên gió thoảng rung cành liễu
Bỗng chợt hồn đêm ngớ ngẩn liều

Bỗng chợt hồn đêm ngớ ngẩn liều
Đây nè quên hết cả lòng kiêu
Như là phép lạ hoan kỳ diệu
Giống hệt gam màu lộng ngát phiêu
Ước ở bên người khi dạ yếu
Mong về cạnh ấy lúc lòng yêu
Kề tai nói hãy ru cùng điệu
Phận số dìu ta gặp giữa chiều.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến