UỘT ÈO


139
UỘT  ÈO
[Thuận Nghịch độc]

Vơi nuộc ái tình mộng rụng rơi
Xám trơ nhòe dạ khiến thiu lời
Dời câu quặn ước dừng mơ vọng
Bạt nẻo tê chùng quạnh xót khơi
Khơi dậy rát niềm thê thảm hỡi
Nhớ chuyền đau cõi mịt mù ơi
Lơi nồng khúc diễm thương lìa luyến
Trời lặng vắng hiu quạnh vợi vời

Vời vợi quạnh hiu vắng lặng trời
Luyến lìa thương diễm khúc nồng lơi
Ơi mù mịt cõi đau chuyền nhớ
Hỡi thảm thê niềm xót dậy khơi
Khơi xót quạnh chùng tê nẻo bạt
Vọng mơ dừng ước quặn câu dời
Lời thiu khiến dạ nhòe trơ xám
Rơi rụng mộng tình nuộc ái vơi

HANSY

NAO NÚNG

Vơi đầy ước mộng giữa chiều rơi
Sợi nhớ thầm đan dệt khẽ lời
Dời ngọt đắm êm chờ bến khởi
Với nồng say dịu đón thuyền khơi
Khơi tình dậy sóng êm lòng hỡi
Gợi ái dâng trào ấm dạ ơi
Lơi bỏng rát tình thơ ghép đợi
Trời trong biếc lộng thắm cao vời

Vời cao thắm lộng biếc trong trời
Đợi ghép thơ tình rát bỏng lơi
Ơi dạ ấm trào dâng ái gợi
Hỡi lòng êm sóng dậy tình khơi
Khơi thuyền đón dịu say nồng với
Khởi bến chờ êm đắm ngọt dời
Lời khẽ dệt đan thầm nhớ sợi
Rơi thềm giữa mộng ước đầy vơi.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến