VỊNH SƯ TỬ


151
VỊNH SƯ TỬ
[Tiệt hạ-zui]

Thúc Sinh lễ phép dạ thưa bà
Léng phéng cho vui chút vậy mà
Cũng mới ti toe thì lại đã
Vừa đâu lọc chọc bỗng như đà
Gặp hoa ai chẳng dê nòi thả
Đụng bướm kẻ mô miệng chả và
Chớ dữ mà truy hồn lụy á
Hoạn Thư ngữ ấy giống như là

Hoạn Thư ngữ ấy giống như là
Dữ tợn ghen tuông ác độc và
Lắm bận gió gào dường lúc đã
Mấy phen sấm động có khi đà
Lu loa chót lưỡi thời mong á
Thơn thớt đầu môi ấy vậy mà
Tội nghiệp em Kiều thân chẳng khá
Thúc Sinh lễ phép dạ thưa bà

HANSY

PHẢI NGỌT

Ứ chịu này ông phải nựng bà
Thời yêu thủa mới ngọt cơ mà
Lời sao gắt giọng lòng ngơ đã
Tiếng lại gằn hơi dạ xoắn đà
Phạt đấy ai này âu yếm thả
Đền đi ấy phải dịu ngon và
Không thì giận lúc gầm lên á
Sư tử chào thua bởi giống là

Sư tử chào thua bởi giống là
Mặt nhăn mày nhó trợn cau và
Rồi quay quắt trở cho hờn đã
Sẽ ngoảnh nhìn ngơ để dỗi đà
Nếu lỡ ba hoa đào mận á
Hay đơm lãng mạn gió trăng mà
Cười thôi chẳng đủ huề đâu nhá
Ứ chịu này ông phải nựng bà.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến