VẮNG


146
VẮNG
[Thuận Nghịch độc]

Thương nhớ ngập lòng lịm ảo mơ
Vắng xa nguyền thệ rã tim khờ
Hường môi thuở ấy tình mê muội
Thẫm mắt hôm nào mộng xác xơ
Hương úa dạ mòn đau ái đợi
Sắc tan lòng mỏi xót duyên chờ
Thường mong ước lại nồng lưu luyến
Sương lạnh giữa hồn đắng chát thơ

Thơ chát đắng hồn giữa lạnh sương
Luyến lưu nồng lại ước mong thường
Chờ duyên xót mỏi lòng tan sắc
Đợi ái đau mòn dạ uá hương
Xơ xác mộng nào hôm mắt thẫm
Muội mê tình ấy thuở môi hường
Khờ tim rã thệ nguyền xa vắng
Mơ ảo lịm lòng ngập nhớ thương

HANSY

NHỚ

Thương chiều lịm nhớ dạt dào mơ
Rát bỏng hồn tim quặn xé khờ
Hường tẻ mắt môi quằn quại rã
Liễu sầu thân xác tạ tàn xơ
Hương đằm ngọt thắm lòng đêm đợi
Sắc dịu nồng say dạ tối chờ
Thường giõi bóng ơi người có liệu
Sương mờ giọt đẫm ướt lời thơ

Thơ lời ướt đẫm giọt mờ sương
Liệu có người ơi bóng giõi thường
Chờ tối dạ say nồng diệu sắc
Đợi đêm lòng thắm ngọt ngào hương
Xơ tàn tạ xác thân sầu liễu
Rã quại quằn môi mắt tẻ hường
Khờ xé quặn tim hồn bỏng rát
Mơ dào dạt nhớ lịm chiều thương.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến