NHẠC BẤT QUẦN


6.
NHẠC BẤT QUẦN

Rằng Quân tử kiếm xuất danh môn
Đức hạnh xem ra nổi tiếng đồn
Hận buổi tham danh liền phế vật
Xu thời quẩn trí chẳng tuân môn
Tôn sư phụ nghĩa thành ân đoạn
Đệ tử quên công phải thế dồn
Phu phụ nhất thời chia cách ngả
Bán mình đổi lại chữ điêu ngôn


Cẫn Vũ
*********
*Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần, chỉ nghe danh là đủ hiểu. Một con người quy củ như Nhạc tiên sinh, một con người mà mở miệng là chính kiến, khép miệng là nhân từ. Trên giang hồ, để được xem là quân tử đã không dễ, mà còn được mọi người đưa vào danh hiệu, để chữ quân tử đặt trước chữ kiếm càng khó hơn. Chỉ một chuyện đó đủ để mọi người phải khâm phục con người quân tử lòng dạ thẳng như kiếm này.

Thế nhưng thực tế mấy ai hiểu được, cái danh hiệu hay nhất mà Nhạc tiên sinh đạt được, chẳng phải quân tử, chẳng phải chưởng môn nhân gì cả, mà là một chữ "Ngụy quân tử". Cái hơn người của lão chính là từ "Ngụy quân tử",  nhờ có tiếng xấu này, mà lão mới xứng được lưu danh thiên cổ.


Âm mưu cả đời, lừa dối cả đời để rồi được gì, một tiếng bá chủ võ lâm còn chưa vang lên thì mạng đã tận, danh quân tử thì trôi theo mây khói. Mộng cơ nghiệp chưa thành đã vỡ tan…
**********************************************************************************************************

Nhận xét

Bài đăng phổ biến