THƯ CHO MẸ -(2)


*Tiểu phẩm dự thi trên báo giấy

THƯ CHO MẸ 
(2)

Mẹ thương yêu của con
Mẹ ơi! Dù hôm nay mẹ đã xa chúng con khá lâu rồi, nhưng kỷ niệm của những ngày cả nhà cùng sống chung dưới một mái gia đình cứ mãi thức dậy trong lòng. Nhất là, chúng con không thể nào quên những món ăn mà mẹ đã nấu để nuôi chúng con lớn khôn mỗi ngày. Đó là những món ăn mà sau khi mẹ mất đi rồi, cho đến hôm nay, con vẫn chưa được thưởng thức ở đâu có món nấu ngon như vậy. Nghĩ mà nhớ quá, mẹ ơi!


Mẹ thân thương
Con nhớ nhất là những bữa cơm chay mà mẹ nấu vào những ngày mồng một và rằm âm lịch hàng tháng. Sau gần nửa tháng ăn cơm mặn, đến những ngày đó, hương vị và sự lạ miệng của cơm chay luôn hấp dẫn chúng con. Nhưng lý do lớn nhất khiến chúng con háo hức chờ ăn bữa cơm chay chính là tài đầu bếp tuyệt vời của mẹ.

Mẹ là người hoàn hảo, hoàn hảo trong cả những bữa cơm gia đình, từ món mặn đến món chay. Con còn nhớ mẹ thường bảo: “Có biết nấu ăn mới biết đi chợ, mà có biết đi chợ mới biết nấu ăn. Thịt theo chợ mà cá theo mùa. Tính đã mới mua, mua vừa kho nấu.., chớ có phải mua về là đi chợ, mà kho chín là nấu ăn đâu”. Thú thực ngày đó nghe mẹ nói hay là thế nhưng chúng con vẫn… bỏ ngoài tai, bởi có một người mẹ nấu ăn tuyệt vời rồi, chúng con đâu cần phải “xông pha khói lửa" nữa! Thế nhưng, chính vì vậy mà sau này khi không còn mẹ nữa, chúng con “lọng cọng” rất nhiều trong chuyện bếp núc!

Mẹ yêu thương của chúng con
Con nhớ có một lần vào ngày rằm lễ Vu lan, bữa cơm nhà mình mẹ lại dọn lên toàn là món mặn: Thịt kho tàu ăn với dưa giá, cá lóc chiên giòn… Chị em chúng con ngạc nhiên vì sự “phá lệ” này của mẹ, nhưng không đứa nào dám hỏi khi thấy mẹ rất lạ: Không nói gì mà lặng lẽ gắp cá, thịt bỏ vào chén các con.

Một hồi sau anh Hai (đã có vợ, đang ở chungvới gia đình) chịu không nổi đã thắc mắc: “Ủa, rằm Vu lan sao mẹ cho tụi con ăn mặn vậy?”. Mẹ nhẹ nhàng bảo: “Ờ, thà ăn mặn mà lòng mình chay, còn hơn ăn chay mà lòng ngả mặn con à…”.

Chúng con lúc đó mỗi đứa tự kiểm lại lòng mình. Và bài học “Ăn chay, ăn mặn” đã đi theo chúng con trong suốt cuộc đời, làm chỗ tựa để chúng con nương vào mỗi khi sắp gục ngã trước cám dỗ của vật chất, của thế lực đen tối…

Mẹ ơi! Biết nói bao nhiêu lời, viết bao nhiêu trang thư mới thỏa lòng mong mẹ của chúng con đây!

HANSY
**********************************************************************************************************

Nhận xét

Bài đăng phổ biến