LỠ LÀNG
LỠ LÀNG
(Xa luân)
1
1
Ngoái lại đường xưa thổn
thức nhòa
Thôi rồi quá vãng phải đành
xa
Còn đâu hương phấn mùa trăng
cả
Đã hết nguồn yêu buổi ánh tà
Lặng lẽ bên đời đau đớn quá
Âm thầm dưới bóng não nề qua
Niềm vui tắt lịm nào tăm cá
Ôi tiếc hôm nào một cánh hoa
2
Hôm nào mơ ước đã lùi xa
Khuất dạng niềm thương ngã
bóng tà
Có hiểu chăng người xa xót quá
Xin dừng nhé bạn tủi hờn qua
Tàn hương trái bẽ bàng cây
lá
Khắc khoải đất trời rụi sắc
hoa
Cứ ngỡ muôn đời ân ái hả
Dè nay phút chốc bỗng tan
nhòa
3
Phút chốc bỗng dưng bạt cuối
tà
Tâm lòng chao đảo vuột hồn
qua
Vì sao khấn nguyện không
thành quả
Hay bởi ân nguyền chẳng nở
hoa
Thì vậy bây chừ khoen nguyệt
khóa
Đành thôi suốt thuở phú thơ
nhòa
Ngàn xưa lấp vội màu yêu trả
Dốc tửu đưa chiều tiễn biệt
xa
4
Đưa chiều tiễn biệt ráng
hồng qua
Quẳng lại bên đường những
khóm hoa
Ngốc dại thừa hoen dòng khói
tỏa
Trầm mê vừa chát tuổi thơ
nhòa
Ngu ngờ để lắm rồi xiêu ngã
Ngúng nguẩy cho nhiều cũng
lãng xa
Thắm thoát thời gian lùa
thậm nã
Chênh vênh Ta đứng giữa âm
tà
5
5
Chạnh nguyền Ta đứng lỡ làng
hoa
Phủi cánh cầm thư chuốt lệ
nhòa
Chỉ biết khoành êm làm kẻ lạ
Cho dằn nhịp nuối để người
xa
Tào khang lụn rã rời muôn
ngả
Tan tác ngàn nơi Nguyệt lão
tà
Ơi hỡi ai từng gieo thệ đá
Để giờ kỷ niệm cứ lùi qua
HANSY
*******************************************
Nhận xét
Đăng nhận xét