‘Tại sao lừa đảo biết căn cước, biết chưa nộp tiền điện,
lộ
lọt từ đâu?’
Đại biểu Nguyễn Minh Đức (đoàn TP.HCM) cho hay, người dân rất
bức xúc với các cuộc gọi rác. Tại sao đối tượng gọi lừa đảo biết số điện thoại,
chưa nộp tiền điện, hợp đồng điện bao nhiêu? Vậy thông tin lộ lọt từ đâu?
Chiều 12.5, Quốc hội thảo luận tại tổ về 4 nội dung, trong đó có luật Bảo
vệ dữ liệu cá nhân. Đại biểu Nguyễn Minh Đức, Phó chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng,
An ninh và đối ngoại của Quốc hội, cho hay việc bảo vệ dữ liệu cá nhân rất cấp
thiết, nhưng cũng rất phức tạp.
Theo quy định, dữ liệu cá nhân gồm dữ liệu cơ bản và dữ liệu nhạy cảm. Ví
dụ số căn cước là dữ liệu cơ bản, nhưng số tài khoản lại là dữ liệu nhạy cảm.
Ông Đức dẫn chứng trong bán hàng online hiện nay, người mua phải chia sẻ
thông tin cá nhân với người bán hàng, gồm cả họ tên, số điện thoại, địa chỉ
nhà, cơ quan, chuyển khoản. Thông tin này sau đó lại được chia sẻ với đội ngũ
shipper. Mỗi ngày một shipper thực hiện hàng trăm cuộc ship hàng và có hàng
trăm dữ liệu cá nhân của những người mua.
Vậy kiểm soát như thế nào, quy định người bán hàng, shipper cũng là bên
phải quản lý dữ liệu cá nhân, hay là bên thứ ba, kiểm soát dữ liệu như thế
nào?, ông Đức băn khoăn.
Trong lĩnh vực ngân hàng có Trung tâm CIC (Trung tâm Thông tin tín dụng
quốc gia) của Ngân hàng Nhà nước, là pháp nhân chịu trách nhiệm quản lý khách
hàng có nợ xấu hay không, có thể vay mượn tiếp không? Những thông tin đó sau đó
xử lý thế nào để tính toán hành lang pháp lý. Bởi nếu không cẩn thận siết lại sẽ
ách tắc toàn bộ nền kinh tế số.
“Người dân đang rất bức xúc với cuộc gọi rác. Tại sao các đối tượng lừa đảo
vi phạm pháp luật biết rõ số điện thoại, đọc rõ chúng ta chưa nộp tiền điện, số
hợp đồng điện, đọc rõ cả số căn cước công dân. Bài toán là lộ lọt từ đâu?”, đại
biểu Nguyễn Minh Đức nêu vấn đề.
Theo ông Đức, qua điều tra, cơ quan chức năng khẳng định lộ lọt từ nhiều
nguồn khác nhau. Trong đó có cả những tổ chức cá nhân có trách nhiệm quản lý dữ
liệu cá nhân đã làm lộ lọt, có trường hợp vô tình lộ lọt, thiếu trách nhiệm hoặc
có cả trường hợp vụ lợi.
Đối tượng lừa đảo biết số điện thoại cá nhân, sau đó gọi, rung dọa, cưỡng
đoạt tài sản. Các đối tượng lợi dụng vùng giáp ranh chồng lấn sóng điện thoại ở
biên giới. Do đó, ông cho rằng "dứt khoát phải đề xuất để luật sớm ra đời,
bảo vệ dữ liệu người dân".
Chi phí xã hội rất lớn với doanh nghiệp nhỏ
Ở góc độ khác, theo đại biểu Hà Sỹ Đồng (đoàn Quảng Trị), dự thảo luật
đang đưa ra quá nhiều nghĩa vụ và thủ tục đối với doanh nghiệp và người dân. Nếu
thực hiện hết các quy định này thì chi phí xã hội sẽ là rất lớn, đặc biệt là đối
với doanh nghiệp nhỏ, cá nhân kinh doanh.
Ông ví dụ một quán phở có 3 nhân viên bưng bê. Chủ quán có một cuốn sổ
ghi lương của 3 nhân viên cũng là dữ liệu cá nhân. Ví dụ một cửa hàng bán gạo có dịch vụ mang gạo
đến tận nhà cho khách, thì địa chỉ nhà và số điện thoại khách hàng là dữ liệu
cá nhân. Hay một lớp học có danh sách lớp với tên tuổi, ngày sinh, số điện thoại
của học sinh cũng là dữ liệu cá nhân.
Do đó, chủ quán phở, chủ cửa hàng gạo, cô giáo sẽ được coi là "bên
kiểm soát dữ liệu cá nhân" với rất nhiều nghĩa vụ đi kèm như phải được sự
đồng ý của chủ thể dữ liệu. Cô giáo sẽ không được hỏi bạn A về số điện thoại của
bạn B mà phải hỏi trực tiếp bạn B. Nếu chẳng may bị lộ lọt các thông tin này
thì phải báo cáo cơ quan chuyên trách về bảo vệ dữ liệu cá nhân của Bộ Công
an...
"Với hàng trăm ngàn doanh nghiệp, hàng triệu chủ sử dụng lao động
trên cả nước thì chi phí tuân thủ nhân lên sẽ rất lớn", ông Đồng băn
khoăn.
Đề nghị cần có quy định giảm nhẹ gánh nặng cho các trường hợp doanh nghiệp
nhỏ và vừa, theo đại biểu đoàn Quảng Trị, với trường hợp dữ liệu của từ 100 người
trở xuống thì miễn việc lập hồ sơ đánh giá tác động, miễn thuê chuyên gia bảo vệ
dữ liệu, nhưng phải bảo đảm không được để lộ lọt, hay sử dụng sai mục đích...
Nhận xét
Đăng nhận xét