VỌNG NHỚ KHÔN NGUÔI
VỌNG NHỚ KHÔN NGUÔI
Ta đã xa nhau đến ngút
ngàn
Năm tháng tình rơi đầy hoang
lạnh
Mưa Ngâu ơi, biết khi nào
tạnh
Cho tủi hờn khăn gói ra
đi?
Em và
ta hai ngã từ ly
Không
cùng hướng lòng đau như cắt
Và
cũng hết mùi hương ngào ngạt
Thuở
nụ cười sáng đậu bờ môi.
Phương
xa thẳm, nhớ không người ơi
Sắc
mơ diễm của thời hoan lạc
Mà
giờ đây nhạt nhòa tan nát
Tóc
mây nào đổi trắng thay đen.
Ta
đứng lặng giữa cuộc bon chen
Mà
thương quá cho lòng bạc phếch
Bởi
từ đâu đường thương bỗng lệch
Có
phải vì duyên nghiệp nhầm chăng ?
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét