219 TIỄN BIỆT MƠ TÌNH


219
TIỄN BIỆT MƠ TÌNH
[Thuận Nghịch độc]

Vương thẫm lệ sầu khúc biệt đông
Xót xa tình tủi lạnh hơi đồng
Sương buồn tiễn trúc oằn ngơ dạ
Gió rũ lìa hoa đẫm nuối dòng
Trường nguyệt buốt mơ dằng dặc úa
Đoạn nguyền tê ước vật vờ nông
Hương tàn sắc rã đời thê thảm
Lường gạt bởi ai tẻ nhạt lòng

Lòng nhạt tẻ ai bởi gạt lường
Thảm thê đời rã sắc tàn hương
Nông vờ vật ước tê nguyền đoạn
Úa dặc dằng mơ buốt nguyệt trường
Dòng nuối đẫm hoa lìa rũ gió
Dạ ngơ oằn trúc tiễn buồn sương
Đồng hơi lạnh tủi tình xa xót
Đông biệt khúc sầu lệ thẫm vương

HANSY
*
ĐÔNG BUỒN

Vương sầu cảnh giá lạnh về đông
Xám phủ trời mây rệu rã đồng
Sương khói mịt mờ lan tỏa cõi
Tuyết băng dày đặc thả trôi dòng
Trường canh nguyệt xõa đời sâu thẳm
Đoản khúc thu tàn kiếp cạn nông
Hương mộc quyện hoà đêm quạnh vắng
Lường sao chẳng đặng buốt tê lòng

Lòng tê buốt đặng chẳng sao lường
Vắng quạnh đêm hoà quyện mộc hương
Nông cạn kiếp tàn thu khúc đoản
Thẳm sâu đời xoã nguyệt canh trường
Dòng trôi thả đặc dày băng tuyết
Cõi toả lan mù mịt khói sương
Đồng rã rệu mây trời phủ xám
Đông về giá lạnh cảnh sầu vương

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến