212 TRANG BUỒN TÌNH PHỤ


212
TRANG BUỒN  TÌNH PHỤ
[Ngũ độ-Giao cổ]

Thẫm lặng buồn ơi xám nẻo đường
Trông về quá vãng lặng nhòe sương
Trầm hương rã lạnh lùng chăn gối
Khắc khoải tim lòng bão cội vương
Nhẩm lại tình yêu mùa ái đã…
Tìm soi kỷ niệm khúc mơ dường…
Nào ai biết được ngày hư ruỗng
Lặng lẽ canh đời chẳng ánh dương

Lặng lẽ canh đời chẳng ánh dương
Tình ơi tất cả lặng như dường…
Thềm yêu vợi bẽ bàng duyên kiếp
Vỡ vụn ân tình nẻo tối vương
Có phải tâm nguyền mơ mộng hão
Hay là nuộc ái mỏi mòn nương
Mà đem nghĩa nặng vùi trong gió
Để mỗi người nay cách một đường

HANSY
*
GIỌT MƯA BUỒN

Màn mưa phủ trắng ngập quanh đường
Sẫm tối lan dần cảnh lạnh sương
Vẳng tiếng rên lòng thơ khẽ gượng
Ngân đàn trải khúc nhạc sầu vương
Đời như mộng ảo bơ phờ vướng
Phận ngỡ bèo dâu vất vả dường
Bão tố giăng đầy không thể lượng
Đâu còn những buổi ngắm tà dương

Những buổi ta cùng đợi ánh dương
Ngày nao hạnh phúc đã như dường
Dây tình đọng mắt hoài tơ tưởng
Sợi cảm cho hồn mãi vấn vương
Thở vắn vì xa hờ hững phượng
Than dài chỉ thấy mịt mù sương
Từng cơn nhớ trải không gì cưỡng
Khoảng cách nào ngăn mỗi đoạn đường

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến