217 THẦM ĐAU QUÁ VÃNG


217
THẦM ĐAU QUÁ VÃNG
[Thuận Nghịch độc]

Mây trắng phả đầu bạc ánh sương
Ái ơi sầu lệ xót xa trường
Đầy vơi mấy nữa mùa chan chứa
Ngọt lịm đâu nào thuở vấn vương
Cay đắng huyễn tình tan kép nẻo
Khổ đau huyền mộng lạc đôi đường
Ngày qua tháng não buồn tê tái
Hay biết hỡi người vọng viễn phương

Phương viễn vọng người hỡi biết hay
Tái tê buồn não tháng qua ngày
Đường đôi lạc mộng huyền đau khổ
Nẻo kép tan tình huyễn đắng cay
Vương vấn thuở nào đâu lịm ngọt
Chứa chan mùa nữa mấy vơi đầy
Trường xa xót lệ sầu ơi ái
Sương ánh bạc đầu phả trắng mây

HANSY
*
NỢ NGHĨA

Mây lùa gió lạnh phả tràn sương
Lạc bước ngờ đâu giấc mộng trường
Đầy thắm cảnh vui niềm nhớ thả
Khuyết mờ trăng tẻ nỗi buồn vương
Cay bùi ngọt sẻ thề chung lối
Sướng khổ sầu chia nguyện một đường
Ngày nối tiếp nhau tình mãi quyện
Hay còn nợ nghĩa trả về phương

Phương về trả nghĩa nợ còn hay
Quyện mãi tình nhau tiếp nối ngày
Đường một nguyện chia sầu khổ sướng
Lối chung thề sẻ ngọt bùi cay
Vương buồn nỗi tẻ trăng mờ khuyết
Thả nhớ niềm vui cảnh thắm đầy
Trường mộng giấc đâu ngờ bước lạc
Sương tràn phả lạnh gió lùa mây

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến