220 TƯ TƯƠNG XOẮN CHẶT
220
TƯ TƯƠNG XOẮN CHẶT
[Ngũ độ]
Tim thề nhảy loạn giữa từng đêm
Vẫn cứ trông về một nẻo em
Lả hết tâm lòng khan dạ mãi
Viêm hoài cổ họng rát đời thêm
Mà sao cõi ấy ơ thờ lặng
Khiến quãng trời đây ảm đạm dèm
Nhấp nhỏm ra vào đâu dỗ được
Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm
Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm
Cực khổ bằng đâu quãng ái dèm
Lụt trí hồn xơ đờ đẫn hẻo
Toang đầu ngực vỡ ngẩn ngờ thêm
Tùm lum kỷ niệm tèm lem cõi
Vật vã tâm hồn thấp thỏm em
Dẫu biết rằng yêu là khổ mộng
Tim thề nhảy loạn giữa từng đêm
HANSY
Tim thề nhảy loạn giữa từng đêm
Vẫn cứ trông về một nẻo em
Lả hết tâm lòng khan dạ mãi
Viêm hoài cổ họng rát đời thêm
Mà sao cõi ấy ơ thờ lặng
Khiến quãng trời đây ảm đạm dèm
Nhấp nhỏm ra vào đâu dỗ được
Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm
Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm
Cực khổ bằng đâu quãng ái dèm
Lụt trí hồn xơ đờ đẫn hẻo
Toang đầu ngực vỡ ngẩn ngờ thêm
Tùm lum kỷ niệm tèm lem cõi
Vật vã tâm hồn thấp thỏm em
Dẫu biết rằng yêu là khổ mộng
Tim thề nhảy loạn giữa từng đêm
HANSY
*
TƯƠNG TƯ
Tiếng thở hơi dài trỗi nặng đêm
Viêm rồi họng đỏ đắng lòng em
Vài thang thuốc mọn sầu đau mãi
Mấy vận thơ buồn khổ não thêm
Chẳng rõ mong nhiều tim dạ xót
Làm cho nhiễm lạnh tấm thân mềm
Từng cơn đứt quãng ho đà nặng
Đã mệt hàn sương phủ xuống thềm
Đã mệt hàn sương phủ xuống thềm
Lưng ngồi mãi mỏi viết gì thêm
Theo dòng cảm xúc mơ người ngọc
Tựa cửa hoàng hôn xõa dáng mềm
Bán nửa yên bình nên ngã bệnh
Mua ngàn khắc khoải tại vì em
Ngày qua tháng lại nhìn thơ thẩn
Tiếng thở hơi dài trỗi nặng đêm
Minh Hien
Nhận xét
Đăng nhận xét