218 TÂM SỰ KHÔN NGUÔI


218
TÂM SỰ KHÔN NGUÔI
[Giao cổ]

Nài van có mấy cũng xa đời
Xin hãy vui lòng đỡ chạnh côi
Vẫn dõi hướng dương lờ lững tới
Trông hoài ánh sáng ngạt ngào thôi
Cùng bên nguyệt lấp chìm đau khổ
Và trỗi mừng hoan hát giữa trời
Gắng giữ tâm hồn xua mệt mỏi
Để tình xuân trẻ chẳng hề vơi

Để tình xuân trẻ chẳng hề vơi
Số mệnh nên hư phó mặc trời
Hãy sống ngay hàng tâm chẳng hối
Và lòng trong sạch trí nào thôi
Dù nhân thế dạ thường hoen lỗi
Vẫn đạo đức triền sáng rỡ môi
Thế sự thăng trầm ta ngẫm ngợi
Nài van có mấy cũng xa đời

HANSY
*
NỢ TRẦN AI

Gánh nợ trần gian giữa cuộc đời
Cho mòn mỏi bóng phận mồ côi
Qua ngày đoạn tháng còn chi hỡi
Đổi tiết sang mùa cũng vậy thôi
Để mặc xuân thì qua rẽ lối
Còn đâu mộng ước khỏa tung trời
Thời gian liệu có làm thay đổi
Xoá sạch tim buồn mãi chẳng vơi

Xoá sạch tim buồn mãi chẳng vơi
Nhìn mây lạnh lẽo xám khung trời
Đông về lá đỏ phai tàn vội
Lạnh đến hoa sầu ủ rũ thôi
Một sáng mai này xa cõi tội
Bao người thuở ấy biệt tình côi
Vườn hoang quạnh quẽ màu u tối
Gánh nợ trần gian giữa cuộc đời

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến