XUÂN VỀ

139.
XUÂN VỀ

Ai đem đội mũ cho đông
Lá rơi xào xạc thu hồng má ai

Xuân về nở đỏ cành mai
Niềm thương gom lại thương hoài ngàn năm

Mỗi ngày kéo sợi tơ tằm
Trầu cau lúng liếng trăng rằm thương mong

Tơ tình đâu dễ mà cong
Núi yêu đâu lỡ mà không mỉm cười

Chiều chiều con nhạn rong chơi
Dung dăng dung dẻ cho đời thương yêu

Tan rồi khoảnh khắc cô liêu
Song hành ta bước những chiều bên nhau.

Hoatim

NỒNG THƯƠNG

Nàng đem xuân xóa tan đông 
Để mơ lại ngấm giữa lòng của ai 
Mặn nồng từ thuở trúc mai 
Dễ đâu buông bỏ phí hoài tháng năm.

Đã vương trong kiếp tơ tằm 
Trăm năm đan một, trăng rằm mãi mong 
Lượn đùa cho thắm mi cong 
Cho duyên mát rượi, môi hôn hé cười.

Tung tăng tim dẫn tình chơi 
Gió đưa dấu ái ngọt lời niềm yêu 
Nước mây rồi cũng liêu xiêu
Trời trăng rồi cũng đành liều tìm nhau.

Dẫu gì cũng nghĩa trầu cau
Áo phai vẫn xót chút màu ngày nao…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến