VƯỜN TRẦU NỞ HOA

164.
VƯỜN TRẦU NỞ HOA

Hôm qua anh bảo em ơi
Tu đi để được ông trời ban ơn
Đôi mình không lỗi nhịp đờn
Du dương cầm sắc ai hờn kệ ai

Em cười vuốt nhẹ tóc mai
Vãng sanh em đọc khỏi hoài công theo
Nghiệp dày nên đức cứ nghèo
Tụng cho ngạ quỹ đến đèo rước đi

Ừ thì em chẳng sân si
Có anh bên cạnh chẳng gì không qua
Tình em như trái mướp già
Ấp con đạo đức để mà khai hoa

Đủ duyên tôn vị làm cha
Oa oe thú vị cửa nhà đông vui
Mặc đời đạo đức chôn vùi
Gia đình mình vẫn ngọt bùi tháng năm

Hoa Tím

SAY TÌNH

Nhớ sao là nhớ người ơi 
Đường xa diệu vợi, biển trời cách ngăn 
Nhớ thương biếng bấm phím đờn 
Gởi tình mây gió, lặng hồn theo ai.

Tình mình hò hẹn trúc mai 
Thời gian thăm thẳm vẫn hoài đường theo 
Thương nhau chi sá giàu nghèo 
Miễn cùng một cội thì đeo suốt đời.

Chỉ trăng thệ nguyện một lời 
Dẫu giông gió mấy cũng rồi sẽ qua 
Nương nhau từ trẻ chí già 
Lòng yêu thắm đỏ tình òa nở hoa.

Bi bô con trẻ gọi cha 
Bên anh lướt Net, cả nhà hòa vui 
Thấm yêu dạ luyến chan vùi 
Tình như biển lớn mặn mòi ngàn năm.

Thơm nồng như lá rau răm
Như hương bưởi mộng, như dòng phù sa…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến