TRĂM NĂM VẪN MỘT CON THUYỀN

138.
TRĂM NĂM VẪN MỘT CON THUYỀN

Nắng lên rồi gió chạy chơi
Đem khoe khắp chốn rằng đời thương ta

Lạc mềm buột chặt trăng ngà
Dịu dàng trái nhớ làm quà trao duyên

Bởi em là phận thuyền quyên
Nép vào bóng mát đấng hiền lang quân

Trọn tình mà vẫn bâng khuâng
Cây cao quá mát nhiều phần trong tim

Bình minh cút bắt chạy tìm
Điềm nhiên em cứ giả im ngồi cười

Gom tình đem thả một nơi
Dửng dưng trời đất vẽ vời trăng hoa

Thương người như thể thương ta
Mòn hơi thác xuống vẫn là của nhau.

Hoatim

TRỌN MỘT ĐƯỜNG THƯƠNG

Cả đời tim mãi rong chơi
Từ nay xếp lại… Trọn đời Em – Ta 
Trả xưa về với trăng ngà 
Gom tình chuốt mộng mặn mà gầy duyên.

Cội nguồn lắng đọng tiếng quyên 
Ấp e niềm tỏ đầy thuyền tình quân 
Mà nghe chút nhớ bâng khuâng 
Khắc ghi ân nghĩa dáng hồng ghé tim.

Thôi nay hết cảnh mong tìm 
Cuối đường lãng tử cánh chim hé cười 
Dẫu ngày xưa rải khắp nơi 
Mà nay nào thấy bên đời bóng hoa.

Vẫn hoài ta lại hoàn ta 
Tiền duyên đã định chiều tà có nhau
Dây trầu lại quấn quanh cau
Mùa yêu mở hội thắm màu ái ân.

Nhé em, giao hết phong trần
Tình nương gọt giũa cho xuân lại về… 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến