NGHIÊNG CHIỀU KỶ NIỆM

 
NGHIÊNG CHIỀU KỶ NIỆM
[Ngũ độ]
 
Thuở ấy ân tình sũng rạng đông
Vườn yêu giống thể nụ môi hồng
Ngây mùi mẫn tựa chim đờ bướm
Đẹp sởn sơ tày lúa trĩu bông
Mỗi lúc hàn huyên chiều chuộng phỉ
Từng đêm ngưỡng vọng khát khao phồng
Rồi ai biết được khi nào bão
Diễm cảnh thiên đường liệu nhớ không
 
Ơi người kỷ niệm có còn không
Của dạo vườn yêu trỗi khát phồng
Vũ khúc đoàn viên bàng bạc cảnh
Thiên đường quyến rũ nuột nà bông
Dìu bay bổng phượng hồn đan mướt
Nịnh vỗ về ai má ửng hồng
Vẫn ước mê cuồng hương lửa đượm
Như tình diễm lệ buổi hừng đông
 
HANSY
*
ĐÔNG VỀ NẺO PHỐ
 
Phố ngã lăn nhoài trước cảnh đông
Nằm co giữa đợt rét căng phồng
Từng cơn gió thẫm giăng luồng sóng
Những đợt sương mù cuộn tảng bông
Lặng lẽ căn phòng tê mắt bỏng
Đìu hiu cánh cửa buốt môi hồng
Nằm đêm khẽ gọi người phương mộng
Lạnh nẻo tôi này hỏi biết không
 
Lạnh nẻo tôi này hỏi biết không
Thầm mơ có một chút tươi hồng
Mong đằng gửi nhớ làm chăn mộng
Đợi phía trao tình kết thảm bông
Để vợi dần đi màn buốt phổng
Cho tàn rụi bớt cảnh tê phồng
Chờ ai gọi mãi tôi khàn giọng
Phố ngã lăn nhoài trước cảnh đông.!
 
Mộc Mộc

Nhận xét

Bài đăng phổ biến