GIÓ LỘNG TRĂNG THUYỀN
GIÓ LỘNG TRĂNG THUYỀN
[Thuận nghịch độc]
Tuyệt diễm hương lòng thẳm nhớ xuyên
Tôi tẩm ngóng mùa ân ái sũng
Ấy thương chờ cõi mộng mơ huyền
Bồi khao khát vững tình mai trúc
Đắp mải mê bền nghĩa nợ duyên
Trôi dạt giữa dòng thơ khởi hứng
Đồi vương rợp gió lộng trăng thuyền
Hứng khởi thơ dòng giữa dạt trôi
Duyên nợ nghĩa bền mê mải đắp
Trúc mai tình vững khát khao bồi
Huyền mơ mộng cõi chờ thương ấy
Sũng ái ân mùa ngóng tẩm tôi
Xuyên nhớ thẳm lòng hương diễm tuyệt
Nguyền xuân thắm lịm chỗ chung ngồi
*
LỖI DUYÊN
Cảnh lẫn mờ sương lịm tím đồi
Yên tĩnh để lòng quên ngỡ tưởng
Lặng thầm quay gót lỡ đành thôi
Huyền hư chốn ảo người bên mượn
Huyễn hoặc lời si bóng cạnh ngồi
Duyên lỗi bởi nhầm xe ái đượm
Hiền lành tính khổ chuốc do tôi
Đượm ái xe nhầm bởi lỗi duyên
Ngồi cạnh bóng si lời hoặc huyễn
Mượn bên người ảo chốn hư huyền
Thôi đành lỡ gót quay thầm lặng
Tưởng ngỡ quên lòng để tĩnh yên
Đồi tím lịm sương mờ lẫn cảnh
Trôi trăng rẽ nước đợi về thuyền
Nhận xét
Đăng nhận xét