HẠNH PHÚC MƠ HỒ
HẠNH PHÚC MƠ HỒ
[Áp cú]
Hình thời dạo trước chẳng còn xinh
Xinh tàn bóng nguyệt mờ nơi chính
Chính giấu bờ môi loạn cõi bình
Bình lạc phương hèn thôi hết nhỉnh
Nhỉnh vào chốn tệ khiến hờn minh
Minh nhòe quạnh vắng bờ an định
Định kiếp người ơi tủi phận tình
Tình tàn ái lặng chả hồi minh
Minh nhàu dáng cũ sầu mơ chính
Chính sạm ngày xưa nuối mộng bình
Bình ổn bay rồi thương quãng thịnh
Thịnh bầm tắt rụi hết màu xinh
Xinh gì xúc cảm không còn dính
Dính cũng hoài thôi chẳng hiện hình
Nhận xét
Đăng nhận xét