MÙA XƯA VẪY GỌI
MÙA XƯA VẪY GỌI
[Ngũ độ]
Giọt đắng loang thềm nỗi tủi khơi
Vùi yêu bẵng nhớ mộng tơi bời
Lòng thê thảm gõ luôn cào xới
Cõi hắt hiu sầu chẳng chịu vơi
Hẳn tiếng thời gian dần lãng đợi
Âu mùa hạnh phúc cũng đành rơi
Rồi không gượng điểm màu son mới
Để ái tình xưa quạnh giữa đời
Để ái tình xưa quạnh giữa đời
Nên là giấc mộng cũng đành rơi
Hương thề bữa đó tiêu điều vợi
Nẻo ước hôm nào lặng lẽ vơi
Rệu rã tinh thần đau buốt gởi
Tèm lem thể phách ngọt thơm rời
Mà nghe quá vãng triền miên khởi
Giọt đắng loang thềm nỗi tủi khơi
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét