PHƯỢNG CUỐI
PHƯỢNG CUỐI
[Ngũ độ]
Hoa buồn chằng thắm xiêu
trời hạ
Buổi học lu mờ xuyên quãng
lá
Sách vở hoang tàn tựa lũ
ma
Cô thầy lặng lẽ như mầm đá
Ve chuyền giã biệt réo gần
xa
Bụng hoảng từ ly thuồn sấp
ngã
Kỷ niệm ơi hời mãi quấn ta
Chiều vương khắc khoải lèn
toang dạ
Chiều vương khắc khoải lèn
toang dạ
Tủi giận chia lìa tâm trí
ngã
Cõi biếc đâu còn bặt kẻ ca
Thơ vàng chẳng nữa đau hồn đá
Thơ vàng chẳng nữa đau hồn đá
Hớt hải như mình vỡ thịt
da
Đìu hiu tựa cảnh vùi hoa
lá
Quạnh quẽ triền miên buổi
quái tà
Hoa buồn chẳng thắm xiêu
trời hạ
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét