NHỚ HUẾ

243.
NHỚ HUẾ 

Hương dòng lượn sóng mãi từng đêm 
Len nhẹ mùi xưa thoáng dịu mềm 
Tiếng hát Đông Ba choàng ngọt mát 
Giọng hò Vỹ Dạ luyến nồng êm 
Ngự Bình dọi nắng nồng chân ngọc 
Đại Nội ướp sen quyện góc thềm 
Linh Mụ Tịnh Tâm đồi Vọng Cảnh 
Trường Tiền mấy nhịp đượm tình em 

HANSY


TÌNH XƯA 

Xa vắng lâu rồi vẫn nhớ em 
Cố lòng chôn chặt lại bừng thêm 
Lưu hoài giữa dạ đài hoa biếc 
Lựng mãi trong hồn tiếng hát êm 
Nhớ lắm đầu tay vờn phím mỏng 
Đắm sao suối tóc xõa tơ mềm 
Tôn thờ kỷ vật thời hương sắc 
Quá vãng bao tình giữa mộng đêm 

HANSY


BĂNG GIÁ 

Kỷ niệm dâng tràn khiến khổ em 
Thời gian cách trở cứ dài thêm 
Ngày nao nồng mặn mùa thơm thảo 
Giờ đã chia lìa phút dịu êm 
Ray rứt dòng thơ hờn ái phụ 
Rưng rưng ngấn lệ xát tim mềm 
Người ơi sao nỡ vùi cơn mộng 
Để kẻ chung tình lạnh buốt đêm 

HANSY


LỆ TÌNH 

Trống vắng canh dài nhạt bóng em 
Bơ phờ thẳm vắng rước sầu thêm 
Còn chăng thuở ấy mơ huyền diệu 
Biết đến khi nào mộng ấm êm 
Bến cũ bây chừ chao sóng cả 
Triền xưa thuở ấy dội sương mềm 
Tương tư nhấm gặm ngàn cơn nhớ 
Buốt rạn tim lòng lệ trải đêm 

HANSY



CUNG SẦU SÓT LẠI 

Phòng lạnh ai người thấu hiểu em 
Chăn chùng gối chiếc tủi lòng thêm 
Trăng thề hai kẻ cùng mơ ước 
Nẻo hẹn chúng mình mộng chẳng êm 
Nhớ lắm môi nồng trao thắm đượm 
Buồn sao tóc rối cạn thương mềm 
Tình đi bạt nắng về đâu hỡi 
Sót lại cung sầu thảng thốt đêm 

HANSY







Nhận xét

Bài đăng phổ biến