ĐAU THẦM

17.
ĐAU THẦM
[Thuận Nghịch độc]

Mây trắng phả đầu toát lạnh sương
Ấy ơi sầu lệ xót xa trường
Đầy vơi mấy nữa nhiều thêm ngượng
Vậy rã cho cùng khẳm ái vương
Ngây khổ đắng thề tan mộng hướng
Dẫy loang khờ ước lạc mơ đường
Nầy đau đớn dạ buồn tê tái
Vây phủ mãi tình ngút viễn phương

Phương viễn ngút tình mãi phủ vây
Tái tê buồn dạ đớn đau nầy
Đường mơ lạc ước khờ loang dẫy
Hướng mộng tan thề đắng khổ ngây
Vương ái khẳm cùng cho rã vậy
Ngượng thêm nhiều nữa mấy vơi đầy
Trường xa xót lệ sầu ơi ấy
Sương lạnh toát đầu phả trắng mây

HANSY


NHẮC KHẼ

Mây vờn xõa đỉnh dốc mù sương
Ấy hỡi về chưa đoạn gió trường
Đầy nỗi đợi trông gầy mắt phượng
Đẫy niềm mong mỏi nét ngà vương
Ngây lòng nhớ mộng sang nhìn hướng
Quẫy dạ chờ trăng chốn giõi đường
Nầy cánh nhạn đêm từng khúc tưởng
Vây chiều giọng khẽ nhủ thầm phương

Phương thầm nhủ khẽ giọng chiều vây
Tưởng khúc từng đêm nhạn cánh nầy
Đường giõi phía trăng chờ dạ quẫy
Hướng nhìn sang mộng nhớ lòng ngây
Vương ngà nét mỏi mong niềm đẫy
Phượng mắt gầy trông đợi nỗi đầy
Trường gió đoạn chưa về hỡi ấy
Sương mù dốc đỉnh xõa vờn mây.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến