TRĂNG BUỒN

TRĂNG BUỒN 

Đêm nay trăng buồn như cả lòng người 
Bởi trăng cũng lẻ loi trong tình tự 
Loang quạnh quẽ một màu trăng viễn xứ  
Rót xuống nhân gian dậy khúc ca buồn. 

Gió ơi gió, sao nỗi nhớ hoài tuôn
Mãi nhòa rên khúc tim đời khánh kiệt 
Ngày nào gió trăng bên nhau thắm thiết 
Sao giờ đành mỗi ngã nghiệt phân ly? 

Ta bước xuống nghe vọng ước xuân thì 
Lao xao giữa lòng nuối ân tình cũ 
Em có thấy không, trăng hoài ủ rũ
Cũng sạm buồn vì vắng gió yêu thương. 

Đêm lén về, thê thiết khúc đoạn trường 
Nghe lạnh lẽo cả khung trời kỷ niệm
Biết ở đâu nẻo vui mà tìm kiếm
Để côi tình bớt lạnh giữa đêm thâu. 

Thôi nhé em, duyên ước vỡ cau trầu
Tình đã lỡ còn mong chi sum hiệp 
Hai ta ở hai đầu giông bạc kiếp
Có thương nhau cũng chẳng gió vọng về... 

HANSY
 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến