KHUYA ĐƠN CÔI

KHUYA ĐƠN CÔI 

Trăng khuya lạnh ẩn vùi trong thẳm vắng 
Nhớ thương người tim lặng dõi mù xa 
Trời đêm nay chi khác thuở chung nhà 
Mà sao chỉ mình Ta ngồi quạnh quẽ

Đã bao mùa lướt qua trong cô lẽ
Nhớ thương ơi, ai chia sẻ đau này 
Để tâm hồn lại được thỏa vờn bay 
Mong góp nhặt khung trời từng êm ả. 

Này mắt này môi sao mà tan rã 
Để khu vườn xơ xác đến tê người 
Hương ái ơi, hãy sống dậy bao lời 
Để an ủi một hồn đơn trắc trở. 

Tình đã tắt, mùa trăng xưa đà vỡ 
Hắt hiu buồn giết chết một hồn đơn 
Thôi hết rồi những ngày tháng dỗi hờn 
Ta lịm chết trong giá băng kỷ niệm… 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến