NIỀM ĐAU
107.
NIỀM ĐAU
(Ngũ độ thanh)
Kỷ niệm từng đêm kéo xõa về
Tâm hồn uẩn khúc lặng sầu ê
Như là huyễn mộng tầm cơn ái
Vẫn thế hư huyền gọi tuổi mê
Cõi nguyệt phiên buồn man mác khỏa
Vùng tim điệu rũ xác xao thề
Mơ nào buổi ấy giờ thinh lặng
Để mãi cung tình vọng thiết thê
HANSY
(Ngũ độ thanh)
Kỷ niệm từng đêm kéo xõa về
Tâm hồn uẩn khúc lặng sầu ê
Như là huyễn mộng tầm cơn ái
Vẫn thế hư huyền gọi tuổi mê
Cõi nguyệt phiên buồn man mác khỏa
Vùng tim điệu rũ xác xao thề
Mơ nào buổi ấy giờ thinh lặng
Để mãi cung tình vọng thiết thê
HANSY
PHIÊU BỒNG
Rạng rỡ từ đâu bổng ngát về
Phiêu bồng trí não ngọt ngào ê
La đà phách nhạc trong làn trỗi
Lả lướt cung đàn giữa nhịp mê
Hỡi phấn lừng nghe câu gởi mộng
Này gương trọn nhé chữ ươm thề
Tình tang khúc vũ nghê thường lượn
Huyễn ảo hương trầm nuộc ái thê
HANSY
Rạng rỡ từ đâu bổng ngát về
Phiêu bồng trí não ngọt ngào ê
La đà phách nhạc trong làn trỗi
Lả lướt cung đàn giữa nhịp mê
Hỡi phấn lừng nghe câu gởi mộng
Này gương trọn nhé chữ ươm thề
Tình tang khúc vũ nghê thường lượn
Huyễn ảo hương trầm nuộc ái thê
HANSY
BÀNG HOÀNG
Chiều nghiêng nỗi nhớ dạt thương về
Để dạ u sầu bủa nỗi ê
Đã hết mơ màng khi vợi tẻ
Chi còn hớn hở dạo nồng mê
Giờ đây cõi ước tràn dư lệ
Buổi đó tình xao bỗng nhạt thề
Lặng giữa âm đàn rơi nốt bể
Thôi rồi nghĩa lạc héo nguyền thê
HANSY
Chiều nghiêng nỗi nhớ dạt thương về
Để dạ u sầu bủa nỗi ê
Đã hết mơ màng khi vợi tẻ
Chi còn hớn hở dạo nồng mê
Giờ đây cõi ước tràn dư lệ
Buổi đó tình xao bỗng nhạt thề
Lặng giữa âm đàn rơi nốt bể
Thôi rồi nghĩa lạc héo nguyền thê
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét