LẶNG

LẶNG

Tình xưa đó ra đi trong lặng lẽ 
Ta dỗi hờn câm lặng giấu than van 
Trả hết đi giữa gió núi trăng ngàn 
Buông kỷ niệm chặt chôn niềm đau xuống.

Ngơ ngác mãi giữa cuối chiều thương muộn 
Ngoái cung tình xưa cũ lại ngùi thương 
Tình yêu ơi, sao khúc khuỷu trăm đường 
Nào ai biết lúc nào vang khúc lỡ.

Xa xót lòng nghe vành tim nức nở 
Giện trăng thề sao buông bỏ mù tăm 
Còn chi đâu thuở ấy sáng trăng rằm 
Ta chết lặng giữa bão bùng dối gạt.

Khúc tình xưa giờ đây đà vỡ nát
Tưởng thiên thu đâu biết ngủm mau nè
Ai quay lòng dứt bỏ nuộc hồng se 
Cho kỷ niệm đành chôn vùi địa huyệt...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến