HỒI TƯỞNG
116.
HỒI TƯỞNG
Và rồi cách trở tủi lòng nhau
Biền biệt người ơi mộng luyến đầu
Ngút thẳm phương trời ran nỗi nhớ
Mịt mờ viễn xứ chạnh niềm đau
Còn chi hôm sớm triền thơm lộng
Chẳng nữa ban chiều bến ngát sâu
Mới đó mà nay thành quá vãng
Mà sao tim chẳng dứt cơn sầu
HANSY
Và rồi cách trở tủi lòng nhau
Biền biệt người ơi mộng luyến đầu
Ngút thẳm phương trời ran nỗi nhớ
Mịt mờ viễn xứ chạnh niềm đau
Còn chi hôm sớm triền thơm lộng
Chẳng nữa ban chiều bến ngát sâu
Mới đó mà nay thành quá vãng
Mà sao tim chẳng dứt cơn sầu
HANSY
THỜI TAO LOẠN
Khói lửa biên thùy réo gọi nhau
Vùng lên tay súng chiến công đầu
Đôi thằng rộn tiếng vang niềm vọng
Vài đứa im lời dậy nỗi đau
Kẻ ở chiến hào hun hút lặng
Người về đất lạnh ngút ngàn sâu
Làm thân trai trẻ thời tao loạn
Đâu dám riêng tư một cánh sầu
HANSY
Khói lửa biên thùy réo gọi nhau
Vùng lên tay súng chiến công đầu
Đôi thằng rộn tiếng vang niềm vọng
Vài đứa im lời dậy nỗi đau
Kẻ ở chiến hào hun hút lặng
Người về đất lạnh ngút ngàn sâu
Làm thân trai trẻ thời tao loạn
Đâu dám riêng tư một cánh sầu
HANSY
VUI XƯỚNG HỌA
Thơ vần xướng họa mãi cùng nhau
Nẻo cuối người ơi thắm tựa đầu
Chớ để vòng vèo vương dạ xót
Xin đừng trúc trắc trở niềm đau
Nồng mơ lựng ý tình thơm thảo
Tứ nghĩa trịa tròn ngát mộng sâu
Vẫn thế cho đời thêm hửng nắng
Và tâm khoáng đạt bạt giông sầu
HANSY
Thơ vần xướng họa mãi cùng nhau
Nẻo cuối người ơi thắm tựa đầu
Chớ để vòng vèo vương dạ xót
Xin đừng trúc trắc trở niềm đau
Nồng mơ lựng ý tình thơm thảo
Tứ nghĩa trịa tròn ngát mộng sâu
Vẫn thế cho đời thêm hửng nắng
Và tâm khoáng đạt bạt giông sầu
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét